Tôi và anh yêu nhau từ cuối năm nhất đại học. Đến nay đã gần ba năm rồi. Tôi và anh học chung lớp. Anh ở Sài Gòn còn nhà tôi thì xa nhà anh đến 800 km. Anh là người sống rất tình cảm, rất thương mẹ và thương tôi. Gia đình anh thì hơi phức tạp, trước khi quen anh tôi đã đắn đo rất nhiều nhưng thấy anh sống tình cảm và có chí nên tôi quyết định quen anh. Ba của anh mất từ khi anh còn nhỏ, mẹ anh lấy chồng khác và đẻ được một người con trai.

Nhà anh có ba người, anh là con giữa nhưng là người biết lo và chững chạc nhất trong nhà, nên mẹ anh thương anh nhất. Anh có nhà thành phố, tuy không to nhưng cũng tạm ổn. Nhà đó gia đình anh cho thuê và mướn nhà khác để mở tiệm làm tóc, tháng kiếm cũng được kha khá, cũng sẽ có dư nếu không có những khoản nợ gần cả tỷ vì mới mua thêm cái nhà nữa ở Vũng Tàu. Cuộc sống vì thế cũng chật vật.

Anh của anh thì cũng hiền biết lo làm ăn nhưng khổ nỗi thích nhậu và mỗi khi nhậu vô là phá. Còn em trai anh lúc trước hay ăn chơi, tiêu xài tiền phung phí nhưng khi lên đại học thì cũng biết lo hơn, biết tự đi làm thêm kiếm tiền rồi. Sống trong gia đình anh luôn là người gánh vác, anh đã trải qua rất nhiều sống gió cùng mẹ nên anh rất thương mẹ và luôn giữ hòa khí trong nhà mỗi khi nhà có cãi vã.

Ngược lại, gia đình tôi thì khá êm ấm, ba mẹ tôi lại là công nhân viên chức nhà nước thu nhập ổn định. Mẹ tôi muốn tôi sau này ra trường xin về gần nhà làm cho tiện. Nhà tôi không muốn cho tôi lấy chồng xa. Dù biết vậy nhưng lỡ yêu rồi tôi cũng không biết làm sao nữa. Chỉ nghĩ mai mốt trưởng thành, ráng kiếm công việc tốt và chỉ cần anh làm có tiền thì tôi mới dám công khai với cả nhà. Yêu nhau lâu bọn tôi nhiều lúc cũng gần gũi nhau nhưng chưa bao giờ dám "vượt rào" cả. Tôi rất sợ chuyện đó và anh cũng muốn giữ cho tôi.

girl15-3381-1424743720.jpg

Ảnh minh họa.

Tôi không biết tôi và anh có gọi là không hợp nhau không, vì đôi lúc hai đứa cãi nhau vì bất đồng quan điểm về cách sống và học tập… Nhiều lúc hai đứa thực sự không hiểu nhau vì có những lúc tôi giận hờn vì anh ít nhắn tin quan tâm tôi như lúc mới yêu, hay anh cứ bận việc này nọ rồi đôi khi quên tôi luôn trong khi tôi thì dù bận thế nào cũng luôn nhớ tới anh. Sau đó anh không biết phải làm như thế nào, không biết phải làm sao để làm tôi hết giận, nghĩ chuyện đó cũng không có gì to tát mà tôi dỗi như vậy và rồi chuyện đó cứ diễn ra hoài làm anh mệt mỏi.

Mấy hôm nay tôi về quê ăn tết được hai tuần và rồi hai đứa lại cãi nhau vì anh bận đi thực tập mà cả ngày không nhắn cho tôi lấy một tin. Giận nhau cứ như vậy làm cho anh mệt mỏi vì anh đang rất áp lực chuyện học hành, có một lần anh buồn chuyện gì và nói với tôi để tối nay anh ở mình. Tôi cảm thấy khó chịu vì điều đó vì đã yêu nhau mà nhiều lúc anh buồn anh đều giấu tôi cả. Anh sợ làm ảnh hưởng tới tôi, không muốn tôi buồn vì bạn trai và anh nghĩ con người đôi lúc cũng cần phải có không gian riêng. Tôi với anh lại cãi nhau.

Trên Facebook anh đăng hình đi chơi vui vẻ cùng với bạn bè làm tôi buồn vì hai đứa đang cãi nhau mà anh lại như vậy. Nhắn tin với anh thì anh nói đây là lần đầu tiên anh mất cảm xúc trong tình yêu, anh mệt mỏi, chán nản. Hai đứa cứ giận nhau như vậy đến một ngày anh nói chia tay, anh gọi điện nói với tôi với giọng rất chững chạc và cảm xúc là tôi biết tôi lại quá trẻ con rồi. Anh nói không muốn yêu em mà cứ làm em buồn, anh rất áp lực vì chuyện đó. Anh nói hai đứa khoảng cách quá xa, anh muốn tôi sống ở quê vì nó thích hợp với tôi hơn. Anh không muốn tôi vì anh bon chen trong này khổ cực, xa nhà. Hoàn cảnh gia đình anh lại phức tạp như vậy anh không muốn làm ảnh hưởng tới tôi. Và tôi với anh lại không hiểu nhau nữa.

Mai mốt sau khi đi làm sẽ có rất nhiều thứ phức tạp xảy ra, anh thì không thể lúc nào cũng bên cạnh tôi được. Và hai đứa sẽ càng có nhiều khó khăn hơn, anh không muốn tôi dính vào cuộc sống của anh để rồi khổ theo. Anh sợ phải làm tôi buồn, anh trằn trọc mấy hôm nay chứ không phải sung sướng như tôi nghĩ. Anh hối hận vì đã yêu tôi, khiến tôi buồn quá nhiều. Nếu lúc trước anh chín chắn suy nghĩ hơn và biết tương lai khó khăn thế này thì anh đã không yêu tôi để khiến tôi phải khổ. Anh không muốn nếu tiếp tục thì sau này anh lại hối hận vì lúc xưa anh đã không kiên quyết.

Thực sự tôi còn rất yêu anh, tôi không biết phải làm thế nào nữa. Tôi biết sẽ khó khăn lắm nhưng tôi không thể bỏ anh được, dừng cũng không được mà bỏ cũng không xong. Mong mọi người hãy giúp tôi.

PhiPhi

* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.

Từ khoá: tình yêu  chia tay  khoảng cách