Tôi năm nay 24 tuổi là mẹ đơn thân của một bé gái 6 tháng tuổi. Thật lòng mà nói để trở thành một bà mẹ đơn thân không dễ dàng một chút nào nhưng vì thương con, thương số phận của mình mà tôi đã cố gắng sống đến bây giờ.

Trước kia, tôi và anh quen nhau thông qua một người bạn giới thiệu, lúc mới quen tôi cảm thấy mến vì cách nói chuyện của anh, thấy anh cũng quan tâm người khác nên dần dần chúng tôi cũng có tình cảm với nhau. Anh ngỏ lời yêu và tôi cũng đồng ý mà không một chút do dự. Có lẽ cũng vì thế mà cuộc đời tôi đã ngã sang một trang hoàn toàn khác mà thật sự tôi chưa bao giờ dám nghĩ.

Thật lòng mà nói có lẽ tôi yêu và thương anh nhiều nên anh mới ỷ lại và dần dần anh lợi dụng tình cảm của tôi để lo cho bản thân anh ấy, từ lúc quen nhau tới giờ chưa bao giờ tôi nhận được một món quà giá trị từ tay anh, mà nếu có cũng chỉ là tiền của tôi chứ anh không chịu bỏ ra đồng nào. Quen nhau mà suốt ngày anh chỉ biết lấy tiền của tôi để lo cho bản thân mình, lo cho những cuộc vui của anh, đến nỗi khi đi chơi với bạn trong túi không có tiền anh cũng ráng tỏ ra cho mọi người biết mình có tiền xong rồi chạy xe về phòng xin tôi một khoản để thanh toán cho việc ăn chơi của mình.

Khi tôi kể đến đây chắc mọi người sẽ nói tôi sao mà ngu quá như vậy! Nhiều lúc tôi cũng can đảm nói câu chia tay nhưng được mấy bữa anh lại khóc, xin lỗi thế là tôi lại mềm lòng. Đúng là đàn ông chuyên đi lừa tình, lừa tiền thì giá nào người ta cũng phải nhẫn nhịn đến cùng đúng không mọi người. Đúng là yêu mù quáng quá nên tôi lúc nào cũng chỉ biết yêu, biết kiếm tiền để đưa cho anh ta.

Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi mang thai trong sự lo lắng không biết phải làm thế nào. Tôi gọi cho bạn trai thì anh ta nói tôi hãy phá đi nhưng mình là con người với nhau mà, một sinh linh bé bỏng đang trong bụng tôi thì làm sao tôi có thể vứt bỏ được chứ. Tôi lấy hết can đảm nói cho gia đình biết, lúc đó thật sự mà nói tôi như sống trong địa ngục.

mecon2-8560-1426149536.jpg

Ảnh minh họa.

Ba thì đuổi đi, má tôi với mấy chị em trong gia đình chỉ biết ôm nhau khóc, một mình tôi lủi thủi bỏ nhà đi để tiếp tục công việc của mình kiếm tiền để sinh em bé. Sau một thời gian, ba tôi cũng tha thứ cho tôi về nhà, lúc đó anh ta có về nhà xin lỗi nhưng ba tôi và nói đợi tôi sinh xong rồi cưới. Hai bên gia đình cũng gặp nhau. Sau đó hai chúng tôi vào lại trong Nam để tiếp tục công việc.

Nhưng tôi đã biết được sự thật kinh khủng. Trước khi cưới tôi, anh sợ nên mới nghe lời và đồng ý cưới tôi, trong thời gian đó, anh ta cũng đi cặp hết đứa này đến đứa khác để lừa tình và tiền của họ. Từ lúc tôi mang thai đến giờ chưa bao giờ anh mua cho tôi hộp sữa hay hỏi thăm được một câu đối với mẹ con tôi. Cũng may tôi làm có tiền nên lo được cho hai mẹ con và dành một khoản để sinh nở.

Lúc đó tôi chỉ biết đạp lên dư luận, ráng sống để mà sinh con cho khoẻ mạnh, rồi một ngày anh ta nhắn tin cho tôi và nói: "Anh chuẩn bị xuống chỗ em, tý đưa anh 2 triệu". Thật lòng mà nói tôi không dám nghĩ có phải là anh ta không nữa, trước lúc còn lợi dụng tình cảm của tôi anh đã lấy của tôi biết bao nhiêu rồi giờ gây ra cho tôi như thế này đã không dám nhận rồi còn xin tiền tôi... Đúng là không phải người.

Ai thấy tôi cũng thương xót cho hoàn cảnh của tôi. Ai cũng động viên nói tôi cố gắng làm mà sau này bù đắp lại cho con, loại người đó không đáng để làm ba đâu... Rồi ngày đó cũng đến, tôi sinh được một bé gái kháu khỉnh, nhưng nghĩ lại cảnh má tôi, bác tôi đưa tôi vào bệnh viện mà tôi thấy quá có lỗi với má. Biết má tôi buồn lắm, cứ khóc hoài nhưng biết sao giờ số phận của tôi đã như vậy rồi, cũng may tôi còn có má để lo lắng, chăm sóc, ai ủi mẹ con tôi, nhìn thấy má với con trong lòng tôi hứa phải ráng sống, sống thật tốt để bù đắp lại cho con tôi.

Đúng là cuộc sống không ai biết trước được những gì, nhiều lúc tôi nghĩ dù gì cũng là con anh ta, chẳng lẽ anh ta không còn tình người nhưng đúng là tôi đã gặp trúng một người phải nói là Sở Khanh, chuyên đi lừa tình lẫn tiền của người khác. Tôi nói ra những dòng này thật sự tôi biết mọi người sẽ nói tôi ngu ngốc nhưng con đường tôi đã chọn tôi sẽ cố gắng bước đi để nuôi con tôi khôn lớn, nếu ông trời có mắt tôi chỉ mong sao anh ta cũng phải nhận được cái giá mà anh ta phải trả. Tôi mong mấy bạn gái đừng vì ham mê vẻ bề ngoài mà ngu muội giống tôi!

Cám ơn anh (chị) đã đọc dòng tâm sự của một bà mẹ đơn thân như em.

Bảo Trân

* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.