Tôi 25 tuổi, từ nhỏ đến lớn chỉ biết đến học, vì những cố gắng của mình tôi đã thi vào đại học và ra trường với tấm bằng giỏi. Sau đó tôi được đi làm luôn ở một cơ quan nhà nước, công việc ổn định. Bố mẹ rất yêu thương tôi, nhà chỉ có hai chị em, tôi cảm thấy hạnh phúc với công việc đúng chuyên môn và một tổ ấm tuy không giàu có những luôn ngập tràn bình yên.

Tôi khá dễ thương, cá tính, biết cách nói năng, ứng xử nên có nhiều người theo đuổi. Dù quen chàng nào tôi cũng tìm hiểu rất kỹ về nghề nghiệp, tính cách, gia cảnh của họ nhưng do những suy nghĩ non nớt và hiếu thắng hoặc quá cầu toàn nên vẫn chưa chọn được ai.

ban-khoanqua-5994-1419986152.jpg

Ảnh minh họa

Khoảng nửa năm trước, một chị đồng nghiệp ở cơ quan giới thiệu cho tôi quen anh. Anh là em trai người chồng thứ hai của chị. Lúc đầu tôi không có cảm tình hay hy vọng gì ở mối quan hệ này vì anh làm công ty tư nhân, công ty cách nhà 60 km, không hợp ý tôi là lấy chồng gần để vợ chồng có nhau. Chúng tôi làm quen qua điện thoại, rồi anh xin địa chỉ Facebook nhưng cả tháng sau nói chuyện anh mới về quê để gặp mặt tôi. Sau lần gặp mặt đó anh về thường xuyên hơn, tôi cũng có chút thiện cảm bởi anh rất dễ gần và hiểu biết. Anh rủ tôi về nhà anh chơi (nhà tôi và nhà anh cách nhau chừng 8 km), thấy gia đình anh đông anh em quá (bốn anh em trai và hai chị gái), nhưng gia đình họ rất vui vẻ chào đón tôi, quây quần bên nhau nên tôi cũng mừng.

Qua những gì quan sát được từ anh, tôi thấy anh là người rất có hiếu với bố mẹ, tôn trọng các chị gái, cảm giác anh biết trân trọng phụ nữ, rất yêu trẻ con (các cháu của anh), yêu cả động vật nên tôi nghĩ anh là người tốt. Anh cũng tạo được thiện cảm cho gia đình tôi, mẹ tôi còn bảo nhìn anh hiền. Anh yêu và chiều chuộng tôi, chỉ có điều tính anh hay tự ái, tủi thân, là con trai nhưng thỉnh thoảng khóc lóc, sĩ diện của anh cũng rất cao.

Thời gian gần đây tôi không ra nhà anh nhiều nữa, cuối tuần chúng tôi vẫn đi chơi. Hôm qua nghe chuyện của anh và chị dâu (là chị đồng nghiệp đã giới thiệu anh cho tôi), tôi cảm thấy lo lắng, vì thực ra gia đình anh không đoàn kết vui vẻ như bề ngoài. Anh không định nói cho tôi biết nhưng bị ép nên phải nói. Bố mẹ anh không nhiều tiền nhưng có đất đai và rất hợp với anh nên có ý định chia cho hai lô đất, hai lô còn lại chia cho hai anh trai. Riêng vợ chồng người chị dâu (người đã giới thiệu anh cho tôi) thì bố anh không muốn chia vì anh ấy rất hỗn láo với bố mẹ, nông cạn.

Mâu thuẫn gia đình từ đó, cộng thêm với việc gia đình có ba người con dâu, không ai hợp ai nên rất phức tạp. Chị đồng nghiệp tôi tìm cách lôi kéo người chị dâu cả và các cháu trong nhà ủng hộ vợ chồng chị ấy, cô lập người em dâu kia, đồng thời nói xấu là mẹ chồng đanh đá, ghét mẹ cháu vì chị ấy đã qua một đời chồng, bố chồng gia trưởng, thậm chí đánh cả mẹ chồng. Nghe chị kể thực sự tôi cũng lo cho mình, nếu lấy anh mà mẹ chồng đanh đá, bố chồng bạo lực vậy thì anh có bạo lực với tôi không? Anh luôn nói là bố mẹ hợp anh nên sau này sẽ ở với vợ chồng tôi (nếu chúng tôi cưới nhau).

Thật sự tôi không biết lời chị dâu và lời anh nói đúng sai ra sao. Sự mâu thuẫn, chia bè kết phái, tranh giành trong gia đình anh, rồi việc quá nhiều anh em, người nọ bênh người kia, tôi thấy vô cùng buồn và suy nghĩ. Đã thế lại thêm người con trai út không làm ăn gì, chỉ phá phách, tôi thấy gia đình anh phức tạp quá. Thật sự anh có thể để cho tôi nương tựa không, tôi nên tiếp tục tìm hiểu anh nữa hay thôi? Không phải tôi ngại khó nhưng thật sự rất sợ cảnh gia đình vốn là nơi bình yên, chân thành nhất của mỗi người mà lại đi đấu đá, tranh giành nhau, làm tôi không biết nên tin ai. Liệu tôi có quá cầu toàn khi tìm một nửa của đời mình.

Thục

* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.