Tôi từng trải qua vài cuộc tình, cũng đã nếm đủ mọi đau khổ trong tình yêu. Và thế, không biết tự bao giờ tôi lại "sợ yêu". Cả hai năm qua tôi tuyệt đối không thích tìm kiếm một người bạn nào là nam. Tôi quanh quẩn với công việc, học tập và đám bạn thân.

Đúng là ông trời hay trêu tôi lắm. Biết tôi hay yếu lòng, lại để cho tôi cảm một người bạn thân nhỏ hơn tôi vài tuổi. Từ xưa đến giờ, chúng tôi chỉ xem như bạn thân, chị em. Cậy ấy là một người thuộc về nghệ thuật, nên giữa chúng tôi chỉ có những câu chuyện về âm nhạc, nghệ thuật, làm đẹp... Rồi đến gần nửa năm nay, chúng tôi có thời gian bên nhau nhiều, không hiểu sao chúng tôi lại luôn cố gắng gặp nhau với lý do đi tập thể dục buổi tối, hoặc đi xem hát vào cuối tuần... Chúng tôi đi bộ để đi uống sinh tố, đi ăn kem.

Lúc đó chúng tôi rõ ràng là hai người bạn thân trong những câu chuyện vô tư, thậm chí xưng còn hô "mày và tao", "tui và bà". Tôi từng có những nghi vấn về tình cảm giữa hai người trong thời gian đó, nhưng tôi nghĩ chắc mình sẽ không rung động đâu. Vì tôi thích đàn ông mạnh mẽ, công việc ổn định. Và thế, tôi vẫn cứ trải qua những thời gian đẹp đẽ đó cho đến khi đi du học.

couple21-5731-1421399082.jpg

Ảnh minh họa.

Khi qua đến nước ngoài, chúng tôi vẫn liên lạc qua Internet. Tôi nói với cậu ấy, dù tôi có đi xa, nhưng tôi vẫn mong biết được bạn bè mình đang làm gì mỗi ngày. Tôi sợ mọi người quên mình lắm. Những lần tâm sự như vậy tôi lại cảm thấy mình nhớ cậu ấy nhiều hơn. Tôi bắt đầu khẳng định mình bị rung động bởi cậu ấy khi tôi được nghỉ lễ hai tuần. Trong hai tuần này, tôi rất ít khi ra ngoài. Tôi chỉ ở nhà, đợi bạn bè ở quê hương online. Thông tin Facebook của tôi vẫn luôn được cập nhật thường xuyên để bạn bè lúc nào cũng thấy tôi.

Thời gian này, tôi bắt đầu chuyển sang một trạng thái khác. Tôi tự hỏi, mình có nên nói cho cậu ấy biết tôi có tình cảm với cậu ấy không? Nếu mình nói ra, có chắc cậu ấy có chấp nhận mặc dù mình biết chắc cậu ấy có tình cảm với mình.

Nhưng rồi tôi lại có suy nghĩ khác. Vì tính cách cậu ấy là người thuộc về nghệ thuật, nên tình cảm của cậu ấy cũng sẽ đa cảm như tính cách của một người nghệ sĩ và điều đó thì không hề thích hợp với tôi. Tôi cũng nghĩ mình nên bỏ cuộc, rồi khi nào đi học lại, tôi sẽ bận rộn với việc học và tôi sẽ quên cậu ấy. Đồng thời cũng sẽ bảo vệ được tình bạn vô tư này. Hai quyết định đó khiến tôi đắn đo đến bây giờ?

Sunshine8x

* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.