Tôi là tác giả câu chuyện Chết đứng khi bị anh trai chồng nhìn lén lúc tắm. Có lẽ tôi nghĩ sẽ không cần thiết phải viết thêm bài viết này nữa, trước giờ luôn tâm niệm, chuyện của mình, những người thân quen hiểu là được, nhưng khi đọc những comment của các bạn, có lẻ sự oan ức trong tôi đã ở mức tột cùng rồi. Đôi khi chỉ một câu chuyện, nhưng do cách hành văn, tùy cách đọc và nhìn nhận vấn đề của từng người mà nó đi theo những khía cạnh hoàn toàn khác.

Mọi người nói tôi "dễ dãi", tôi "không phải dạng vừa", tôi là "mỡ treo trước miệng mèo". Không, tôi tuyệt đối khống phải dạng người đó, bản thân tôi sinh ra trong gia đình có giáo dục, ba má tôi không cho con gái được quan hệ yêu đương bừa bãi trước hôn nhân, đó là lý do đến bây giờ, chỉ còn hai tháng nữa sẽ cưới, nhưng tôi không cho phép chồng đi quá giới hạn. Chúng tôi đã bàn tới ngày cưới, thì được phép gọi là chồng sắp cưới.

Tôi quen chồng 6 năm, thì cũng khoảng thời gian đó thân thiết với anh trai chồng, vì anh ấy lớn hơn chúng tôi rất nhiều tuổi, hàng ngày lại rất hiền lành, nên chuyện tôi xem anh ý là anh trai thì có gì sai. Tuy vậy trước mặt anh ấy, tôi vẫn luôn dè dặt, tôi đâu biết được rằng, cuộc sống này vốn phức tạp như thế.

Rất nhiều bình luận nói: "Cửa phòng tắm như vậy mà vẫn đi tắm được ư". Tôi xin nói nó chỉ là một khe nứt rất nhỏ, để nhìn được vào trong cũng rất khó khăn, có lẽ do bản thân vô tư, không hề đề phòng mà lại vô ý đi tắm lúc anh ta đang ngồi lướt web trong phòng, lần đầu tiên là do bản thân tôi sai.

danba-7023-1422869257.jpg

Ảnh minh họa.

Và sau đợt đó, tôi đã quyết tâm, không lên nhà nữa, nhưng mẹ chồng lại cứ điện thoại, bà luôn gặng hỏi tôi: "Vì giận cả nhà chuyện gì mà cuối tuần không ghé chơi". Một, hai lần thì tôi có thể viện cớ này cớ nọ, nhưng những lần sau này tôi biết nói thế nào, tôi vì muốn giữ hòa khí cho gia đình mà đâu thể nói ra chuyện đó, tôi vì nghĩ cho chồng, vì gia đình mà mình sắp là thành viên này mà lại ghé qua.

Lần thứ hai, tôi đi tắm, đã khóa cửa phòng ngủ rồi, và tất nhiên phòng tắm cũng khóa chặt, sau lần thứ nhất, những vết nứt, tôi và chồng đều lấy bằng keo, và tìm mọi cách che kín hết lại rồi, nhưng tôi đâu ngờ rằng, anh ta có chìa khóa dự phòng, lại lẻn vô trong (lúc này chồng sắp cưới tôi đang đi công chuyện). Cái lỗ thông gió phía trên cảnh cửa rất cao đó, anh ta bắc ghế và đặt điện thoại trên đó, tôi vừa tắm vừa nhìn ra ngoài, thì bất ngờ thấy điện thoại anh ta vừa đặt lên. Tôi đã lập tức nép sát vô cửa và nhanh chóng mặc đồ, tôi đứng mãi như vậy vì quá sợ hãi, sợ cái con người biến thái, cái con người mà là anh chồng sắp cưới của tôi đó.

Sau lần đó, tôi đã không ghé nhà chồng sắp cưới nữa, chỉ khi nào có anh thì tôi mới qua và đi tắm khi chồng có trong phòng, nhưng tự hỏi khi cưới rồi,chồng lại đi làm xa thì tôi phải ứng phó như thế nào đây, tất nhiên trước khi cưới, chúng tôi sẽ lắp thêm hai ổ khóa mới cho phòng ngủ, sẽ che kín tất cả vết hở trong phòng tắm.

Chỉ vài dòng tâm sự có lẻ không nói rõ hết được câu chuyện, tôi chỉ mong nhận được lời khuyên của các bạn, chứ không phải là những lời chỉ trích rằng bản thân tôi là dạng hư hỏng, lả lơi này kia. Tôi không hề là loại người đó, tôi sống với tâm niệm, là phận con gái, phải giữ mình, không phải chỉ riêng vì bản thân mà còn vì ba mẹ không phải mang tiếng xấu vì con gái.

Susu

* Gửi tâm sự của bạn tới địa chỉ email [email protected] để được độc giả chia sẻ, gỡ rối. Lưu ý bài viết bằng tiếng Việt có dấu.